watch sexy videos at nza-vids!
Trang ChủTruyện Hay
Chát
+ Truyện Xưa Hồi Kể ( trang 16)
- Người vùng biển mà lại không biết bơi lạ nhỉ. Hắn nói khi cô quay lại.
- Cứ phải người vùng biển là biết bơi đâu. Cô cự nự.
- Anh đùa vậy thôi mấy tháng trước anh cũng không biết bơi mới học và mới biết bơi thôi.
- Anh học bơi ở đâu.
- Sáng từ 5h đến 8h bể này có lớp dạy.
- Có nhiều con gái đi học không.
- Có nhưng không nhiều.
- Thế thì ngại lắm.
- Học bơi có nhanh không anh.
- Nếu đúng kỹ thuật thì cũng nhanh chỉ khoảng 4 đến 5 buổilà bơi được. Sau khoảng 1 tuầnlà thành thục. Em có muốn tập không anh dạy. Hắn đề nghị.
- Thôi em ngại lắm.
Hắn chỉ vào một chị gái đang bơi ếch ở làn giữa rất thành thục. Hắn nói.
- Nếu anh dậy em 7 buổi em sẽbơi được như chị này.
Cô nhìn theo chị và bắt đầu thấy bị thuyết phục bởi lời đề nghị của hắn. Thực ra cô cũng rất thích bơi nhưng bởi không có người hướng dẫn nên chỉ đạp nước lung tung. Hai người bạn cô thì tập tẹ biết bơi nên hay trêu cô.
- Có thật không anh. Cô hỏi hắnvới giọng rất nghi ngờ.
- Anh đảm bảo nếu em chịu tậptheo hướng dẫn của anh.
- Nhưng em ngại lắm, bạn em ở đây nhìn thấy nó sẽ trêu em.
- Có gì đâu, em ngại thì em sẽ không bơi được đâu.
- Nhưng anh có phải đỡ em không khi em tập bơi.
À hắn đã hiểu ra. Cô sợ hắn đụng vào người cô, cô ngại. Màcô và hắn mới quen nhau chỉ có hai tuần. Mặc dù cô rất tự nhiên nhưng hoàn cảnh này cô thực sự ngại. Hắn trấn an.
- Không phải thế. Anh chỉ hướng dẫn em từng bước từngđộng tác em chỉ việc làm theo là sẽ bơi được em không phải ngại.
- Vậy á, anh không phải sang bên đây hướng dẫn em à.
- Ừ.
- Vậy để em gọi hai đứa bạn sang cùng tập nhé.
- Vô tư.
Cô quay lại gọi hai đứa bạn. Nhưng hai đứa muốn trêu cô nên xua tay không ra. Chúng cười rất đầy ẩn ý. Cô biết đằng nào thì cũng bị trêu rồi cô kệ. Bởi thật ra cô cũng muốn tập bơi.
- Anh hướng dẫn em thử. Cô nói mạnh mẽ hẳn lên.
- Vậy em xem kỹ anh làm nhé.
Hắn giải thích Bơi Ếch là kiểu bơi mô phỏng các động tác bơidưới nước của con ếch. Đây là kiểu bơi dễ dàng nhất trong các kiểu bơi. Đầu tiên là tập thở sau đó tập chân, rồi tập tay. Cuối cùng thực hành phối hợp các động tác trên. Hắn bắt đầu hướng dẫn cô tập thở. Hắnlặn xuống cho nước ngang mũimột nhịp rồi lại ngoi lên thở. Cứ thế ba bốn động tác. Sau đó hắn bảo cô thực hành. Cô thực hành ban đầu không quen bị uống mất ngụm nước.
- Thôi thôi em không tập nữa đâu, khó lắm, em bị uống nướcrồi.
- Em phải kiên trì một tý, anh lúc đầu cũng như em. Hắn trấn an cô.
Cô nhìn hắn rồi lại tập. Và đến cuối buổi bơi cô đã bắt đầu thởtương đối.
- Nếu em thích sáng mai 6h emra đây anh dậy tiếp cho.
- Anh không phải đi học à.
- Đang hè có phải học hành gì đâu.
- Em ngại lắm.
- Có gì mà ngại. Anh khẳng định chỉ 5 buổi sáng là em cho bọn bạn em lác mắt ngay. Mà buổi sáng thưa người tập bơi dễ hơn.
- Thật á.
- Thật
- Vậy để em nghĩ đã, chiều mai em trả lời.
- Ok.
- Bây giờ về là chết với chúng nó.
- Thôi chấp nhận đi, nhưng khi nào biết bơi thì xem mặt chúng nó mới tẽn tò.
- Ừ cũng thích nhỉ.
Rồi hắn chia tay với cô. Cô và đám bạn ra về. Hắn cố tình đợi cô ở cổng ra về cùng nhưng nhìn thấy hắn cô xua tay ra hiệu cho hắn về trước. Hắn về cười thầm nghĩ đến cảnh cô bị trêu tối nay. Chiều mai gặp lại hắn sẽ hỏi cô xem sao.
Bây giờ như đã thành thói quen của hắn. Đến sớm là hắn ngồi gốc cây hút thuốc. Giữa giờ hắn ra hành lang hút thuốc.Hắn ngồi đó và hồi tưởng linh tinh. Hầu như hắn hồi tưởng lại những chuyện quá khứ. Và hắn cũng vẫn nhớ về chị. Nhưng gần đây hắn còn có thêm cô trong những ký ức củamình. Hắn thầm cười khi nghĩ về cô. Hắn thấy cô cũng hay hay. Hắn thích những câu hỏi ngây ngô của cô, hắn thích cách cô thể hiện. Và hắn dườngnhư bắt đầu để ý xem cô đã đến lớp chưa. Giờ ra chơi hắn đã đảo mắt nhìn xem cô ở đâu, cô đang làm gì. Bây giờ ngồi đây cứ thỉnh thoảng hắn lại ngó ra phía cổng trường xem cô đã đến chưa. Đến rồi. Vẫn cái dáng nhún nhảy đó. Cô đang đi thẳng vào lớp. Ngang qua cô nhìn thấy hắn cô giơ taychào. Hắn cũng giơ tay chào lại.Cô vào lớp hắn lại mong cô ra đây nói chuyện với hắn. Và hắnkhông phải đợi lâu. Cô dường như cũng có thói quen đó. Vào lớp là ra ngồi nói chuyện ngay với hắn.
- Hì hì anh hôm nay còn đến sớm hơn, em nghĩ hôm nay emđến sớm nhất.
- Cũng chả có việc gì làm ra đâyngồi cho mát, với lại ở đây im ắng không khí dễ chịu. Ở nhà ngột ngạt quá.
- Anh cũng lãng mạn nhỉ.
- Không anh thích những không gian rộng và yên tĩnh như thế này.
- Hôm qua về đau hết cả người anh ạ.
- Vận động nhiều thì sẽ đau người nhưng chỉ mấy hôm quen thấy khoẻ ra.
- Nhưng khó chịu lắm.
- Hôm qua em về có bị trêu không.
- Vuốt mặt không kịp. Chúng nó truy em anh là ai.
- Tội nhỉ, con gái bọn em hay trêu nhau thế à. Thế em bảo anh là ai.
- Em nói bí mật.
- Sao lại nói thế.
- Cứ úp úp mở mở như vậy thì chúng nó mới không tập trung vào trêu em mà chuyển sang hỏi em.
- Cuối cùng thì sao.
- Hồi sau sẽ rõ em vẫn chưa nói gì.
- Hay nhỉ.
- Phải cho chúng nó hồi hộp chứ.
- Ừ, thế em có định đi tập không.
- Em vẫn còn đang nghĩ. Cuối buổi hôm nay em sẽ trả lời.
Hắn cười và thầm nghĩ. Thì ra cô cũng có điểm chung giống hắn. Cô cũng thích bất ngờ
- Em ở Nam Đồng là ở chỗ nào.
Cô nhìn hắn với anh mắt là lạ và nói cho hắn địa chỉ. Hắn cũng không thuộc đường lắm cô lấy một viên đá vẽ đường cho hắn. Cô cũng hỏi lại địa chỉ của hắn và hắn cũng trả lời và vẽ đường cho cô.
- Khi nào rỗi rãi anh đến chỗ em chơi được không.
- Nhà em không nuôi chó nên anh cứ đến không sợ gì cả đâu.
- Nhưng chắc nhà em nhiêu câylắm nhỉ. Hắn vừa nói cười câu trả lời của cô.
- Ngõ nhà em nhỏ không có câycối gì đâu.
- Anh tưởng phải có hàng si dàichứ.
- À cây đấy thì nhiều lắm ạ.
Cô hiểu hắn trêu cô và cô trêu lại. Cả hai cùng cười và nhìn nhau. Hắn thực sự bây giờ thấythích cô gái này rồi. Cô ứng biến rất nhanh và không thiếu phần dí dỏm. Trong ánh mắt của cô toát lên sự thông minh. Hắn so sánh ánh mắt này với anh mắt của những người con gái khác mà hắn biết thì hắn thấy ánh mắt của cô khác hẳn. Cô không ngại không dấu diếmý định của mình. Nhưng ở cô hắn không thể đọc ra cô đang nghĩ gì. Cô và hắn còn nói nhiều chuyện nữa cho đến khi vào lớp học. Giờ ra chơi hắn vẫn chưa nhận được câu trả lờicủa cô. Suy từ hắn ra hắn biết và cũng không hỏi cô. Vì nếu giống như cách hắn vẫn làm thì cô sẽ trả lời trước khi hắn và cô chia tay khi về học.
Không như hắn nghĩ đến khi chia tay, cô cũng vẫn chưa đưa ra câu trả lời. Hắn về nhà và thắc mắc không hiểu cô gái này có ý định gì đây. Nhưng rồihắn biết có đoán cũng không ra nên hắn thôi nghĩ lung tung.
Chiều hôm sau hắn lại đi bơi như thường ngày. Hắn đến sớm, sau khi khởi động và bắt đầu thói quen bơi đi bơi lại làngiữa bể. Bơi ở làn này thì không bị cản trở bởi những người đến bơi mà không bơi. Chỉ vầy nước trêu nhau là chính. Còn hắn đến đây bơi chokhoẻ người và cho mát vì những ngày hè này quá oi bức.
- Bơi giỏi ghê, thế này thì xứngđáng làm thầy của em.
Hắn quay sang cô đang đứng gần hắn. Lần này cô đi một mình vì hắn không thấy các bạn cô đi cùng. Hắn nghĩ kịch bản này quả là bất ngờ. Hắn cười.
- Hôm nay cũng đi bơi à.
- Vâng, anh đã hứa 7 ngày em bơi được đấy nhé. Nếu em không bơi được anh phải bắt đền em.
- Anh hứa nhưng với điều kiện em phải theo đúng chỉ dẫn của anh.
- Dĩ nhiên, nhưng anh phải đồng ý với điều kiện của em nếu em không bơi được.
- Được em muốn anh đền bù gì.
- Em chưa nghĩ ra nhưng phải tương đương với tiền em bỏ rađể mua vé bơi trong 7 ngày.
- Ok, thế còn em bơi được.
- Một bao thuốc.
- Đồng ý luôn.
Thế là hắn lại hướng dẫn cô tận tình. Hắn thấy cô tập rất chăm và quyết tâm. Hắn không hiểu cô lấy được sự quyết tâm này ở đâu. Tranh thủ lúc cô tập cơ bản hắn vẫn bơi đi bơi lại. Thỉnh thoảng hắn dừng và chỉnh cho cô các động tác cho đúng. Sau 5 buổi tập cô đã bơi được và cuối buổi cộng với sự khuyến khích động viên của hắn cô đã bơi được từ đầu bể đến cuối bể. Cô cực kỳ mãn nguyện. Hắn và cô ngày càng thân. Tuy nhiên vẫn có những khoảng cách rất lớn. Cô đã nói cho hắn sơ qua về gia đình củacô. Qua đó hắn biết nhà cô ở Thị trấn Minh Đức Thuỷ NguyênHải Phòng. Cô chỉ có một ông anh trai. Anh cô đã lấy vợ và có1 đứa con gái. Hai anh chị không đi làm nhà nước mà buôn bán ở chợ. Họ làm ăn cũng khá theo nhận xét của cô. Bởi anh cô vẫn thường xuyên cho cô tiền tiêu vặt. Bố cô là kỹ sư đóng tàu làm nhà máy đóngtàu Phà Rừng. Mẹ cô đã mất được 2 năm. Nói về mẹ cô rất xúc động. Bố cô là một kỹ sư giỏi được đào tạo ở Ba Lan về nhưng có vẻ hơi bất mãn. Vì vậy nên nhà cô kinh tế bình thường. Bố cô trước khi mẹ mất ông hay uống rượu nhiều vì buồn phiền trong công việc tuy nhiên không quá đáng vẫn quan tâm chăm sóc gia đình. Tận khi mẹ mất ông mới thấy hối tiếc và từ bỏ rượu hẳn. Cònhắn cũng kể sơ qua về gia đìnhhắn cho cô nghe.
Hôm nay là ngày hắn đi học Tiếng Anh. Hắn vẫn thói quen cũ. Ngồi dưới gốc cây và hút thuốc.
- Công của anh đây.
Cô đưa cho anh một bao vina nguyên vẹn. Hắn cười và nhận lấy. Cô ngồi xuống cạnh hắn.
- Đúng là thầy giỏi.
- Đúng là trò giỏi.
Cô và hắn lại nhìn nhau cười. Ngày học đó thật là vui vẻ với hắn và cô.
Hôm sau hắn không đi bơi vì chiều đó hắn đến nhà Cường cóviệc và ăn cơm ở đó luôn. Hắn không gặp được cô nên hắn cũng thấy có gì hơi trống trải nếu không nói là nhớ nhớ. Từ nhà Cường về hắn đã tìm vào nhà cô chơi. Hắn đi theo đúng chỉ dẫn cô đã chỉ nhưng đến nơi thấy cửa khoá chặt không có ai ở nhà. Hắn thấy ngại nên hắn về luôn mà không đợi. Hắnkhông ngờ rằng căn nhà này, con ngõ này sẽ là điểm đến liên tục của hắn gần 2 năm trời. Hắn nhớ mãi lần đến đầu tiên này lần đến chơi nhưng hụt của hắn.
Hôm sau hắn mong đi học. Lâu lắm rồi hắn mới lại thấy thời gian chậm như vậy. Thời gian qua hắn sống theo lập trình. Hắn cứ làm mọi việc ngày nào cũng giống ngày nào. Hắn chìmsâu trong nỗi đau và nỗi nhớ suốt một khoảng thời gian dài.Bây giờ tự nhiên hắn thấy mình khác quá. Hắn đã lại bắt đầu quan tâm đến mình. Mấy năm qua hắn hầu như không mua quần áo mới. Có chăng là đôi dầy, đôi dép do đi nhiều hỏng thì mua. Hắn cứ mặc mãi mấy cái áo chị mua cho. Hắn hầu như không quan tâm đến mình nhiều. Bây giờ nhìn vào gương hắn thấy mình cũ quá.
Thực ra hôm qua hắn đến chơi nhà Cường cũng để lấy tiền để đi mua vài bộ quần áo mới. Sáng nay hắn đã đi mua, hắn đicắt tóc. Nói chung hắn muốn mình đẹp hơn. Hắn thấy mình đã có sinh khí ra và trong lòng hắn bớt sầu não nhiều. Những mộng mị hàng đêm về chị mất dần. Hắn đã thấy nhơ nhớ cô. Hắn chỉ mong nhanh đến chiềuđể gặp cô. Hôm nay cũng thế mãi mới đến giờ đi học. Hắn cứnhìn đồng hồ liên tục. Hắn muốn gặp cô…
Người con gái thứ 3: Mưa trái mùa (Phần 2)
Mặc bộ quần áo mới mua hắn rời nhà và đến lớp học. Đến nơihắn bất ngờ cô đã ở đó. Vừa nhìn thấy hắn cô nói luôn.
- Thứ nhất hôm nay em thắng anh rồi. Em đi sớm hơn. Thứ hai có chuyện này em báo cho anh vui lắm.
Cô nói mà mặt hớn hở. Hắn cảm thấy cô đang đợi hắn đến để báo một tin rất vui.
- Có chuyện gì mà em vui thế.
- Anh ra đây rồi từ từ em kể cho.
Cô cầm tay hắn kéo ra ngoài lớp đến thẳng chỗ cái cây mà cô và hắn vẫn ngồi. Hắn đi theocô mà thấy người cứ lâng lâng cảm xúc. Hắn quá bất ngờ vì sựthân thiện của cô. Thực sự hắn không nghĩ cô lại nhanh chóng tin tưởng hắn vậy. Bàn tay con gái mềm mại đang nắm chặt tay hắn. Lâu lắm rồi, hắn dường như quên mất cảm giác được cầm vào tay con gái. Đã lâu lắm rồi cảm giác kia tràn về. Hắn như con rối đi theo cô.
- Thắng rồi em thắng rồi. Cô vôcùng hí hửng nói với hắn
- Em cứ từ từ nói anh chẳng hiểu gì cả.
- Anh biết không hôm qua em với cái Linh và cái Nguyệt đi bơi. Em cho chúng nó tẽn tò. Hihi vui ơi là vui. Chúng nó á hết cả khẩu.
- Chúng nó không ngờ em đã biết bơi à.
- Chúng nó bơi được 20m thì lại phải dừng còn em hôm qua làm 1 vòng như anh vẫn bơi. Anh biết không khi em dừng lại chúng nó há hốc mồm. Nhìnchúng nó lúc đó sao mà thích thế. Mặt như ngỗng. Em hôm nay đến sớm để báo tin cho anh. Thích quá thích quá. Em thích quá. Hi hi hi.
Cô nói một lèo, mặt cô rạng rỡ. Hắn nhìn cô khoái chí mà hắn cũng vui lây.
- Sao hôm qua anh không đi bơi. Dậy xong em rồi nên không đi bơi à.
- Không hôm qua anh có việc bận nên không đi được.
- Mai em lại rủ chúng nó đi bơi tiếp. Em thấy chúng nó về nhà cứ thầm thì thích thế. Mấy ngàynay nó cứ trêu em được quả này em lấy cả vốn lẫn lãi.
- Mai anh cũng đi.
- Thế nhá mai đi nhá, anh xem bọn nó sẽ lại năn nỉ anh dậy cho mà xem. Nhưng anh phải làm cao nhé.
- Ai lại làm thế, ngại chết.
- Không anh ở phe em, phải trêu bọn này mới được. Thích quá.
- Em hiếu thắng nhỉ.
- Anh không biết đâu, từ hôm chúng nó gặp anh đến giờ chúng nó tưởng tượng ra đủ trò để trêu em. Em không làm gì được. Bình thường con Linh về phe em. Lần này nó trêu em dai nhất. Em trả thù được khoái quá anh ạ.
- Anh cũng không biết phải ứng xử thế nào. Nếu họ bảo anh dậy thì anh phải nói làm sao.
- Anh cứ bảo là bảo Thuỷ nó dậy cho anh dậy hết Thuỷ rồi.
- Thế thì còn lâu bọn nó mới học.
- Thế mới hay. Phải cho bọn nó một trận.
Hắn thực sự rất khó xử trong tình huống này. Hắn chỉ cười trừ và gật đầu theo sắp xếp của cô. Lúc này sau khi niềm hứng khởi dần lắng xuống. Cô mới phát hiện ra hắn hôm nay khác quá. Đầu tóc gọn gàng hơn chứ không bù xù như mọi hôm. Quần là áo lượt mới toanh.
- Hôm nay trình diễn mốt mới à. Cô hỏi hắn.
Hắn ngượng ngùng đỏ mặt. Hắn sợ cô phát hiện ra hắn đang làm đẹp trước cô. Hắn thực sự không giấu được cảm xúc của mình. Bối rối, sao hắn lại bối rối thế trước cô.
- Hôm nay mới mua bộ quần áo mới. Mấy bộ kia sờn màu hết rồi.
- Nhưng em thấy anh thế này gọn gàng hơn. Khiếp mọi khi luộm thà luộm thuộm.
Hắn lại càng ngượng hơn. Cô tự nhiên quá. Cũng may lúc đó cô giáo đến chứ không hắn không biết nói với cô thế nào. Bị bắt đúng tim đen nên hắn không thể nói lên lời. Hôm đó ngồi học đầu óc hắn cứ nghĩ lung tung. Còn cô thỉnh thoảng nhìn hắn và cười rất bí ẩn. Hắn cố làm mặt lạnh nhưng trong lòng hắn bối rối không yên. Cáitính nhát gái của hắn không thể bỏ được. Chỉ với người con gái thân thiết thì hắn mới dám nói nhiều hoặc tự tin. Chứ với các cô gái lạ thì hắn câm như hến. Như đám học trò của hắn nó trêu mãi rồi hắn mới quen và nói được chứ ban đầu hắn cũng rất rụt rè. Không hiểu saovới cô hắn lại mở miệng dễ dàng như vậy. Cô khác, hắn cảm nhận thế. Cô thân thiết vớihắn. Hắn cảm thấy cô như một người thân của hắn mới trở về.Với cô hắn nói chuyện rất tự tin. Thế nhưng hôm nay vào hoàn cảnh này hắn lại bệnh cũ tái phát. Chứ nếu lúc hắn tự tinthì hắn có nhiều câu phát biểu hay phết. Chị thích hắn cũng bởi những câu đó.
Hôm đó khi ra về hắn không dám đi ngang với cô. Hắn đi tụttụt lại đằng sau một tí. Hắn nhìn ngang thấy cô cứ tủm tỉm cười. Hắn ngại quá. Cô quả thực thông minh. Qua việc dạy học bơi hắn biết và việc hắn vàcô học cùng tiếng Anh thì hắn thấy cô thông minh hơn hắn tưởng. Hắn vừa đi vừa nghĩ vớicô hắn phải kỹ càng hơn khôngcó ngày sẽ không có lỗ nẻ mà chui như hôm nay. Chia tay cô về nhà hắn nhẹ nhõm hẳn. Hắntự trách mình sao làm mới thì làm từ từ. Lần này hắn thấy mình lộ quá. Không giống với hắn thường ngày. Thực ra đấy là suy nghĩ của hắn vậy thôi. Chứ đàn ông bố nào chả như con công đực. Gặp công cái mà mình thích là điệu ngay, thể hiện ngay.
Hắn còn là chậm. Chứ nhiều người còn thể hiện ngay từ khi thấy thích thích rồi.
Dạo này, kể từ khi gặp cô hắn đã bắt đầu đưa cô vào nhật ký. Hắn viết nhiều về cô, cảm nhậncủa hắn với cô. Hôm nay ngồi đọc lại dòng nhật ký hắn mới giật mình khi thấy qua từng ngày những dòng nhật ký cứ vui dần lên, dài dần ra. Cô xuất hiện nhiều trong nhật ký của hắn. Hắn thấy tự dưng mình dường như mất thói quen nhớ chị. Thay vào đó hắn bắt đầu nhớ cô. Hắn lại bắt đầu nghĩ vẩn vơ. Không biết ngày mai nói chuyện gì với cô. Hắn sợ chuyện mình bị nhàm chán. Hắn vắt óc ra nghĩ chuyện để chuẩn bị nói với cô. Khi nghĩ được một chuyện hắn ôn đi ôn lại và mong đến giờ đi học để tâm sự với cô. Nhưng hắn chỉ dám vậy thôi chứ không dám tán tỉnh gì cả.
Hôm sau đi bơi không gặp cô. Hắn về cũng buồn. Đến buổi đi học thì hắn mới biết hôm qua cô có rủ chúng nó đi bơi nhưngchúng nó không đi nên cô ở nhà. Mọi việc cứ diễn ra êm đềm như vậy. Hắn và cô vẫn nói chuyện những câu chuyện vui, vu vơ. Hắn thấy thích cô nhưng hắn vẫn chưa đủ can đảm để rủ cô đi chơi. Hắn thực sự nhút nhát. Cũng chỉ còn 2 tuần nữa là hắn hết kỳ nghỉ hè và bắt đầu đi học trở lại. Hôm đó đi học hắn chờ, chờ mãi mà không thấy cô đâu. Hắn thấy lòng nao nao. Ngồi học mà hắnthấy lo lắng hắn tự nhủ không biết hôm nay cô sao lại không đi học. Và cuối cùng hắn quyết định đi học về hắn vào nhà cô.
Đến nhà cô, hắn thấy trong sânkhá nhiều xe. Hình như trong nhà đang có nhiều bạn bè tụ tập. Hắn gọi cửa. Có một bạn gái ra, một trong hai người bạn gái đang ở cùng cô, nhìn thấy hắn bạn gái cười to và gọicô ra.
- Thuỷ, có bạn đến này.
- Ai vậy, mày mời vào nhà hộ tao. Cô nói vọng ra.
- Không ra đón khách đi.
Cô chạy ra và nhìn thấy hắn. Cô bất ngờ, cô không nghĩ hắn đến chơi nhà cô. Cô bối rối nói.
- Chào anh.
- Chào em.
- Anh vào nhà đi sao còn đứng đây.
- Anh để xe đây nhé.
- Vâng anh cứ để đấy. Anh tìm nhà có khó không.
- Không anh đến đây 1 lần rồi.
- Lần nào. Cô ngạc nhiên nói.
- Hôm đó anh đến nhưng không có ai ở nhà nên về luôn.
- À, anh vào đi.
Cô quay vào nhà lườm hai đứa bạn. Chúng đang thì thầm cười rúc ríc. Còn hắn khi vào nhà thìthấy có thêm mấy bạn nam có nữ có. Hình như mọi người đang tụ tập sinh nhật ai đó thì phải. Lúc này hắn mới nghĩ. Thôi chết rồi, hôm nay sinh nhật cô. Hắn nhìn thẻ sinh viêncủa cô hắn nhớ láng máng tháng này mà không nhớ ngày.Cô mời hắn ngồi xuống và cô ngồi cạnh hắn. Cô giới thiệu mọi người cho hắn và giới thiệu hắn cho các bạn cô. Lúc này hắn thấy mình quê quá. Không hoa, không quà tay không đến đúng vào sinh nhật cô. Cô biết nên cô tỉnh bơ nhưng hai cô bạn thì không tha cho hắn.
- Bọn em tưởng anh Q đến phảicó bông kiếm dài lắm.
- Anh thấy Thuỷ không đi học tưởng cô ốm nên đi học về rẽ qua chứ không biết hôm nay làsinh nhật của Thuỷ. Hắn thành thực nói.
- Học với nhau cả tháng trời lạicòn dạy bơi mà không biết sinh nhật nàng. Thế này tội lớn rồi. Linh nói trêu hắn.
- Chúng mày vớ vẩn. Anh kệ bọn nó. Cô tham gia vào cứu hắn.
- Lại còn bênh chàng nữa kìa.
Cô không nói nữa vì cô biết nóivới bọn chua ngoa này không lại. Cô chỉ lườm bọn nó và đưa cho hắn một miếng củ đậu mờihắn. Hắn nhận lấy mà tay run run. Cô cười tủm tỉm. Hắn quá quê, không biết nói gì. Chỉ biết ngồi uống nước im lìm. Bây giờ hắn mới quan sát các bạn của cô. Mấy người bạn học cùng cấp 3 thì toàn con gái. Mấy bạn đại học thì đi đến sinhnhật cô đều có đôi. Hắn nghĩ thầm, ở đây không có đối tượng của cô. Chắc chưa đến vìcũng mới có hơn 8h. Hắn càng nghĩ hắn càng trách mình vô tâm không để ý gì cả.
Hắn cũng phải đợi lâu, một lúc sau các đối tượng giống hắn cũng xuất hiện. Ba bó hoa và quà. Trong đó đặc biệt của mộtcậu cao cao gầy gầy nhìn khá nhút nhát. Đó là bó hoa rất đẹpvới một bông hồng to đỏ thắm.Qua các cuộc nói chuyện biết cu cậu học cùng phổ thông với cô nhưng khác lớp. Cu cậu nhìnhắn có vẻ khá khó chịu. Cô đón nhận rất hững hờ. Có vẻ cô không mong chờ lắm món quà này. Cô rất vui với tất cả mọi người. Thỉnh thoảng cô quay sang chăm sóc hắn bằng một cái kẹo hay miếng hoa quả. Cô sợ hắn lạc lõng giữa đám bạn của cô. Hắn đúng thế chả biết nói chuyện gì mà chỉ ngồi ăn, uống nhẹ nhàng và quan sát.
Buổi sinh nhật cũng giống như bao buổi sinh nhật hắn đến. Mọi người ăn, nói chuyện rôm rả. Rồi lần lượt đứng dậy ra về.Đầu tiên là các cặp đôi rồi đến các bạn gái. Hắn cũng định mấylần định ra về nhưng cứ nhìn sang cô, cô nhìn hắn lại thôi. Côbiết hắn muốn về nhưng cô muốn hắn ở lại. Cuối cùng chỉ còn lại hai cô bạn cùng phòng, hắn và cậu bạn. Cậu bạn nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn nhưng hắn kệ. Nếu đọ độ lỳ vớihắn thì cậu ta nhầm. Hắn có thể đợi cả ngày để đạt được một việc nào đó nếu hắn cần làm. Cộng với việc chỉ nói chuyện với hai cô bạn cùng phòng còn hắn được cô chăm sóc thì cậu thấy mình thật sự lẻloi. Cuối cùng cậu ta phải về trước. Hắn cũng định về luôn nhưng chưa kịp mở miệng cô lại nhìn hắn, hắn lại thôi. Cô rấttinh tế, nhạy cảm và thông minh. Hắn chưa hiểu ý của cô là thế nào nhưng hắn thấy ở lạicũng là mong muốn của hắn.
Hắn về cuối cùng, chia tay cô hắn vẫn còn ngại.
- Anh về nhé, đừng ngại không biết không có tội mà.
- Anh thành thật xin lỗi anh không biết ngại quá.
- Thôi nhé, hẹn gặp anh ở lớp đi về cẩn thận, nếu rỗi thỉnh thoảng qua chỗ em chơi.
- Ừ, chỉ sợ em thấy mặt anh nhiều quá đâm ghét, hẹn gặp thứ 6 ở lớp.
- By anh.
- By em cho anh gửi lời chào đến hai bạn nhé.
- Khách sáo thế. Anh về cẩn thận.
- Chào em lần cuối.
Hắn cũng về mà lòng cảm thấy vui vui. Hắn cảm nhận cô quan tâm đến hắn. Hắn vui và hôm nay những dòng nhật ký của hắn chỉ có cô và những cảm tưởng của hắn về cô. Hắn thấy thích thú vô cùng. Đi tắm hắn cũng nghĩ về cô. Nắm ngủ hắn cũng nghĩ về cô. Hắn cười mãn nguyện và mong sao cho thời gian qua mau để hắn nhanh được gặp cô.
Hắn đi học từ rất sớm. Hắn đi thẳng lên Hàng Đường, hắn mua cho cô ô mai. Hắn không biết cô thích loại nào, hắn mua nhiều loại mỗi loại một hộp đểtặng cô. Trên đường về hắn thấy hiệu bán kẹp tóc hắn rẽ vào và mua một cái kẹp khá đẹp và hắn cho là phù hợp với cô. Hắn đến lớp lại bất ngờ khi cô đã có mặt ở lớp rồi. Kế hoạch làm cô bất ngờ của hắn bị đổ bể. Cô nhìn thấy túi lỉnh kỉnh của hắn cô cười.
- Quà bù đây.
- Em đi sớm thế.
- Đi sớm để nhận quà mà.
- Thế không phải quà này để tặng em thì sao.
- Thế thì trí tưởng bở của em bay bổng thôi.
- Anh đùa, hôm trước lỗi quá, hôm nay anh tặng quà bù cho em.
- Em xin, dù sao cũng có quà. Sinh nhật qua rồi mà vẫn nhận được quà mới thích chứ. Em cảm ơn anh.
Hắn cười vì cách cô thể hiện. Cô nhìn hắn và cô rất vui. Còn hắn thấy tính cách tự nhiên củacô làm hắn rất gần gũi. Hắn không ngờ cô bé này luôn làm hắn bất ngờ.
- Anh em mình ra ngoài kia ngồi đi. Để em xem anh tặng em quà gì.
- Ừ ra ngoài cho thoáng, còn lâu mới đến giờ học.
Thế là cô lại tung tăng ra ngoàitrước và hắn theo sau. Ngồi xuống cô mở ngay túi ra. Nhìn quà và cô nhìn sang hắn.
- Sao nhiều ô mai thế này.
- Anh không biết em thích ăn loại nào nên anh mua nhiều loại.
- Chà còn có cả quà cơ à. Em bóc ra nhé.
- Bây giờ tất cả là của em em cứ tự nhiên.
Cô cẩn thận bóc từng đầu của hộp quà và lấy quà ra. Vừa bóc vừa cười thỉnh thảng cô nhìn hắn.
- Em trúng quả rồi.
- Không biết em có thích không.
- Đẹp thế nhỉ, anh chọn à. Nhìn thấy cái kẹp tóc cô nói.
- Anh cũng không biết, anh thấy nó thinh thích thì anh chọn thôi.
- Em kẹp luôn nha.
- Của em mà.
- Anh thấy có đẹp không. Cô kẹp nó lên tóc và quay lên hỏi hắn.
- Cũng hợp với em.
- Em không hỏi cái kẹp, em hỏi anh thấy em kẹp cái kẹp này thì em có đẹp không.
Hắn quá bất ngờ. Cô hỏi thế thìhắn chỉ còn biết cười và gật đầu. Còn cô tủm tỉm cười vì cô vừa trêu hắn. Nhưng hắn rất thích hắn lâng lâng với câu hỏi của cô. Nhìn cô lúc này hắn thấy cô đẹp thế. Hơi thoáng đỏ mặt vì câu hỏi bạo dạn của mình. Có một chút tự tin và thực sự trong mắt hắn cô hiện ra rất đẹp. Chị không như vậy, chị cũng đẹp nhưng vẫn có sự thể hiện ngượng ngùng rõ ràng. Cô đẹp tự nhiên và rất mạnh mẽ. Cô làm hắn ngây người nhìn cô. Cô biết nhưng cô kệ cô cứ để hắn ngắm cô. Hắn ngắm cô không chớp mắt một lúc. Hắn chỉ trở về thực tại..
- Này, nhìn ghê thế. Mặt em có mụn à.
- Anh xin lỗi. Hắn bối rối.
- Thế thì đừng nhìn em nữa. Em đỏ mặt lên bây giờ.
- Anh xin lỗi, anh không nhìn nữa.
- Anh ăn một miếng ô mai.
- Ừ anh xin.
Ô mai làm hắn thoát ra khỏi tình huống ngượng ngùng này.Nhưng hắn thầm nghĩ, không tội gì phải giấu cảm xúc của mình. Hắn thích cô mà, hắn việc gì phải giấu việc hắn thíchcô. Nghĩ vậy nhưng không dámnói thành lời. Rồi sau đó hắn ngồi nói chuyện với cô. Hắn hỏihan các bạn cấp 3 các bạn đại học về Linh, về Nguyệt. Hắn nóinhiều chuyện với cô, cô cũng nói nhiều chuyện với hắn đến tận lúc vào lớp học. Tan học về hắn rủ cô đi ăn bánh xèo ở đường Thái Hà. Cô đồng ý và cóthể coi đây là lần đầu tiên hắn rủ cô đi chơi.
Hắn đến chơi thường xuyên kể từ ngày hôm đó. Cứ tối rỗi hắn lại đến cô chơi và dĩ nhiên cô luôn mong hắn đến. Không cânsức chính là cảm giác của hắn khi gặp đối thủ. Cậu ta cũng đến liên tục nhưng đáng thương cho cậu, những hôm hắn đến cô chỉ nói chuyện với hắn, cười đùa với hắn. Cậu ta thì vô duyên với những lời nói không đâu ra đâu. Còn khi ở lớp thì khỏi phải nói, cứ sau giờ học là hắn và cô lại rủ nhauđi ăn quà vặt. Cô cũng giỏi thật, chỗ nào có quà vặt cô đềubiết. Hôm thì lên tận Quan Thánh ăn bánh cay, hôm thì ra phố Lý Quốc Sư ăn bánh gối và hoa quả dầm, hôm thì nộm nem cuốn phố Cầu Gỗ. Chán ăn thứ đó thì cô và hắn đi ăn kem xôi trên Hai Bà Trưng hay chè thái tận Trần Huy Liệu … Nói chung từ ngày biết cô hắn có thêm kiến thức vô cùng phong phú về các loại ăn vặt của con gái. Cô nói đầu tiên cô cũng không biết, nhưng học đại học mấy bạn gái trong lớp là ngườiHà Nội dẫn đi ăn đâm ra cô cũng biết. Nhưng cô cũng bị ảnh hưởng từ hắn bởi việc đọc truyện các loại truyện và cách đọc truyện. Có nhiều truyện đặcbiệt các tác phẩm của Alexandre Dumas, các tác phẩmcủa các nhà văn Nga thì cô luônphải hỏi hắn tại sao lại như vậy. Hắn giải thích cho cô và côrất thích thú thành nghiện. Ngày xưa cô chủ yếu chỉ đọc Teppi, Bảy viên ngọc rồng… nhưng hắn đã thổi vào cô luồng văn hoá mới.
Cô và hắn có rất nhiều chuyện để nói mỗikhi tranh luận với nhau về các tác phẩm.
Năm học cuối cùng đã bắt đầu với hắn, một sự kiện xảy ra vớihắn sau 1 tuần học. Hắn chia tay với con cuốc để đến với chúDream lùn do bố hắn nhượng lại. Bố hắn mới mua một xe mới và mang chiếc xe của ông vẫn đi lên cho hắn.
- Năm cuối rồi, con phải đi lại nhiều. Bố mới mua xe nên đemlên cho con xe của bố để đi lại phục vụ cho việc học tập.
- Dạ, con xin ạ. Thực ra nhà gầntrường con đi xe đạp cũng được nhưng bố cho con xe máythì còn gì bằng nữa ạ.
- Con đi lại cẩn thận nhé. Đừng có xe đi chơi bời thì phụ công bố mẹ lo lắng cho con. Mẹ hắn nói.
- Bố mẹ cứ tin tưởng con.
- Dạo này gọn gàng ra nhỉ không còn luộm thuộm nữa à. Hay có bạn gái rồi.
- Dạ con mới quen được một côbé ở lớp học tiếng Anh nhưng sơ sơ thôi. Khi nào có điều kiệncon dẫn về nhà cho bố mẹ xemmặt.
- Thế là có người yêu rồi à.
- Chưa chỉ sơ sơ thôi.
- Nhưng vẫn phải tập chung vào việc học hành nhé. Năm nay là năm cuối cùng rồi. Đã mấy năm phấn đấu đừng để việc yêu đương làm hỏng hết công lao của mình.
- Dạ, việc này bố mẹ tin con.
- Thế cô bạn con quê ở đâu, đang học trường nào.
- Dạ bạn con tên Thuỷ, đang học trường ĐH Công Đoàn, quê bạn con ở Thuỷ Nguyên Hải Phòng mẹ mới mất bố đang là kỹ sư đóng tàu công ty đóng tay Phà Rừng ở quê.
- Con quen ai thì cũng phải xem xét kỹ người ta, đặc biệt bạn gái. Tao thấy cái H cũng được chúng mày chơi thân với nhau thế cơ mà.
- Con và H chỉ là bạn. Con không có trong mắt cô ấy đâu.
- Thanh niên chúng mày bây giờ khó hiểu lắm. Thôi mặc kệ chúng mày đừng làm gì để bố mẹ khó xử là được.
- Dạ.
Hắn rút kinh nghiệm từ chị. Mặc dù hơi vội vàng nhưng hắn nghĩ việc thông báo cô vớibố mẹ là cần thiết. Hắn biết tình yêu chỉ đẹp khi nhận đượcsự ủng hộ của cha mẹ. Từ bản thân hắn mà suy ra hắn đã lãnhhậu quả nặng nề rồi. Tuy cô và chị khác nhau nhưng về bản chất vẫn vậy, vẫn cần có sự đồng thuận. Nếu không đồng thuận thì lý do gì cũng có thể được đưa ra để cản trở tình yêu. Hắn cũng rất vui vì bố mẹ hắn cũng không phản đối gì cả.
Hôm nay lần đầu hắn đến chơi nhà cô trên con xe của mình. Lòng hắn hứng khởi bởi bây giờ hắn có thể rủ cô đi chơi màkhông phải mỗi người một xe như mọi hôm. Hắn hy vọng khoảng cách giữa cô và hắn được thu hẹp lại và khoảng lòng của hai người cũng thu hẹp lại. Cũng đã gần 2 tháng quen nhau rồi nhưng thực ra hắn và cô mới chỉ thấy nói chuyện với nhau hợp và sẻ chiamột số tâm sự. Tán cô hắn có nhưng nhiều bằng mắt và hành động chứ còn trong lời nói thì hiếm lắm. Thường là cô gợi ý thì hắn mới sáng dạ làm câu chứ không thì hắn chẳng biết nói câu gì để phụ nữ hài lòng. Đến đầu ngõ hắn chầm chậm xe rẽ vào.
- Anh Q. Có một tiếng người đàn ông gọi hắn.
- Chào bạn. Có việc gì vậy.
Khi hắn quay lại thì hắn nhìn thấy đối thủ của mình. Đồng chí đi cùng với một người bạn nữa. Hình như hai người đang đợi ở đây để gặp hắn. Hắn cũngmường tượng ra hai đồng chí này gặp hắn có việc gì.
- Anh có thể nói chuyện với bọn em một lúc được không.
- Ok có việc gì vậy.
- Mời anh vào quán này mình nói chuyện ở đây không tiện.
Tôi theo hai cậu vào một quán cafe bên đường. Chọn một chỗ tôi ngồi đối diện hai đồng chí.
- Giới thiệu với anh đây là Nambạn em cùng học với Thuỷ lớp cấp 3. Còn đây là anh Q bạn mới của Thuỷ.
Tôi gật đầu chào Nam. Nam nói.- Thôi gọi anh ra đây bọn em không lòng vòng. Hôm qua Sinh nó nhờ em đến cùng nó gặp anh để nói chuyện. Thời gian vừa rồi nó thấy anh thường xuyên đến nhà Thuỷ. Thực ra việc anh đến chơi nhà Thuỷ bọn em cũng không thể cấm cản được nhưng vì có chuyện nên bọn em cần nói rõ với anh để anh hiểu.
- Cậu cứ nói mình đang nghe.
- Sinh và Thuỷ thực ra yêu nhautừ cấp 3 đến giờ thời gian qua có một chút hiểu lầm nên hai người đang trục trặc với nhau. Sinh đang cố gắng hàn gắn. Bọn em gọi anh ra đây thứ nhất thông báo cho anh tin tứcđó và thứ hai đề nghị anh trong thời gian tới không đến chỗ Thuỷ nữa có được không.
Hắn trầm tư. Thực ra với hắn chuyện đi đến nhà cô mà có thêm đối thủ hắn cũng chả ngán. Cái hắn sợ là cô không cótình cảm với hắn. Thời gian qua chứng tỏ ít nhiều cô cũng để ý hắn nếu không muốn nói cô thích hắn. Hai cu cậu này đề nghị vậy hắn khó nghĩ quá. Bởivề Thuỷ hắn cũng mới quen chưa biết nhiều.
- Đề nghị của các bạn thực sự tôi không thể không tìm hiểu thêm thông tin được. Bởi hai cậu nói như vậy tôi thực sự hơibất ngờ. Bây giờ mà trả lời các cậu ngay là tôi đồng ý hay không đồng ý thì tôi không trả lời được.
Ngừng một lúc xem phải ứng của hai đồng chí hắn tiếp.
- Tuy nhiên tôi cũng cần đánh giá lại tình cảm của cô ấy với tôi. Cái làm tôi không đến nhà cô ấy chơi là tình cảm của cô ấyvới tôi. Vậy tôi có đề nghị như thế này. Hôm nay tôi đã hẹn và tôi sẽ đến chơi. Tuy nhiên tôi cho các bạn 2 tuần. Sau hai tuần đó tôi sẽ hỏi lại cô ấy. NếuThuỷ vẫn muốn tôi đến chơi thìtôi sẽ tiếp tục đến. Còn Thuỷ không vui khi tôi đến tôi sẽ rútlui.
- Cái này. Nam định nói.
- Cậu để mình nói tiếp. Theo quan điểm của mình buổi gặp này là không cần thiết bởi thựcra việc có mình đến chơi nhà Thuỷ cũng giúp Sinh và Thuỷ đánh giá lại tình cảm thực sự của mình. Mà chả nhẽ với mối tình từ cấp 3 mà bạn lại ngại một người mới quen như mình.
- Tôi đồng ý với đề nghị của anh. Sinh nói.
- Tuy nhiên tôi đề nghị Thuỷ không biết cuộc gặp này của chúng ta. Sinh tiếp lời.
- Ok tôi không quan trọng. Tuy nhiên ở ngoài lớp học tiếng Anh thì tôi không thể không gặp cô ấy.
- Dĩ nhiên bọn em không thể cấm anh điều này được. Nam nói.
- Các cậu có cấm tôi cũng không được kể cả việc tôi đến nhà Thuỷ chơi. Thực ra việc nàykhông phải không có lợi với tôi. Tôi cần thời gian đánh giá lại mối quan hệ với cô ấy để tránh đáng tiếc xảy ra chứ không phải từ phía các cậu.
- Cảm ơn anh đã nghĩ như thế. Sinh nói.
- Thôi nhỉ chúng ta có thể kết thúc cuộc nói chuyện ở đây.
- Vâng, anh cứ đi trước bọn emmời.
- Ok chào hai bạn nhé.
+ TRANG 17
t Hỗ Trợ
-Phone: 01672070573
-Email; SongBaiTK@gmail.com